Tản mạn chiều mưa... Mùa mưa năm nay lướt thướt dầm dề không dứt, đọc thơ ai cũng buồn tênh Tôi vốn là người thích mưa mà riết hồn cũng ủ rong rêu. Trước mặt nhà, dòng sông đẩy ắp mờ mịt sóng cuộn phù sa đỏ, nhấp nhô những mảng lục bình trôi dạt. Hèn chi người ta ví lục bình như những phận người lênh đênh . Muốn đi cũng không biết đi đâu , đọc vài trang sách lại bỏ xuống...mưa mịt mù mưa bay Từ nhỏ cho đến bây giờ tôi vẫn thích đi mưa, lang thang trong mưa , đi không có chủ đích. Thuở mới lớn tôi thích vì những hạt nước đọng trên lá cỏ long lanh như cườm , thích bụi mưa rơi trên mặt lành lạnh dịu dàng...để mà tưởng tượng , để mà mơ mộng...Sau này khi buồn quá tôi cũng chạy xe ra mưa , khóc cười dưới mưa thoả thích mà không ai nghe không ai biết. Hồi nhỏ tôi gẩy guộc , mảnh mai, trắng xanh và có đôi mắt to và cũng rất xanh , bạn tôi gọi là mắt thiếu máu(😃).lúc nào cũng ngơ ngác buồn.Tôi ít bạn bè , chơi thân một vài bạn chí cốt . Niềm vui của tôi là chúi đầ...