Tản mạn chiều mưa

 Tản mạn chiều mưa...


Mùa mưa năm nay lướt thướt dầm dề không dứt, đọc thơ ai cũng buồn tênh

Tôi vốn là người thích mưa mà riết hồn cũng ủ rong rêu.

Trước mặt nhà, dòng sông đẩy ắp mờ mịt sóng cuộn phù sa đỏ, nhấp nhô những mảng lục bình trôi dạt. Hèn chi người ta ví lục bình như những phận người lênh đênh . 


Muốn đi cũng không biết đi đâu , đọc vài trang sách lại bỏ xuống...mưa mịt mù  mưa bay

Từ nhỏ cho đến bây giờ tôi vẫn thích đi mưa, lang thang trong mưa , đi không có chủ đích. Thuở mới lớn tôi thích vì những hạt nước đọng trên lá cỏ long lanh như cườm , thích bụi mưa rơi trên mặt lành lạnh dịu dàng...để mà tưởng tượng , để mà mơ mộng...Sau này khi buồn quá tôi cũng chạy xe ra mưa , khóc cười dưới mưa thoả thích mà không ai nghe không ai biết. 

Hồi nhỏ tôi gẩy guộc , mảnh mai, trắng xanh và có đôi mắt  to và cũng rất xanh , bạn tôi gọi là mắt thiếu máu(😃).lúc nào cũng ngơ ngác buồn.Tôi ít bạn bè , chơi thân một vài bạn chí cốt . Niềm vui của tôi là chúi đầu vào sách và đi dạo một mình . Tôi mê mẩn những chiểu tím , bầu trời tím ngắt trong khoảng khắc đẹp hiếm có, mê những triền cỏ  đầm đìa sương chấp chới bầy đom đóm thắp đèn , dành thời gian rảnh rỗi chăm chút ép những cánh hoa trong trang tập thơm phức... những kỷ niệm đó mùi hương đó vẫn lưu giữ trong tôi theo tháng năm rồi hiện lên trong những trang thơ ...


Tôi làm thơ sớm, làm rồi nghêu ngao hát những lời thơ của mình trong khi làm việc nhà hay đi dạo cùng cô bạn thân cũng lẩn thẩn như tôi

Tôi thích trồng hoa giống ba  . Ông giữ giống cây hoa cho cả bốn mùa. Lay ơn , thược dược, dạ lan, cúc vàng... Hoa của ba luôn thơm ...thích nhất mùa thu với hoa cúc vàng thanh tao nhẹ nhàng.  (Loài cúc này tôi tìm mãi mà không còn thấy) . Đêm trăng ông pha trà ngồi một mình chờ Quỳnh hoa nở hoặc ôm cây đàn măng đô lin rí rách đàn cho tụi tôi nghe. Ba tôi thuộc Kiều và Lục Vân Tiên không sai một chữ, tối tối thường  ngâm vịnh, tôi nghe không bao giờ chán . Có lẽ nhờ vậy mà tôi giỏi văn chương, ngược lại toán thì dốt đặc vì ham mơ mộng .😃

 

Thực ra quá khứ luôn buồn nhiều hơn vui, nhưng những kí ức đẹp lại nhớ nhiều hơn. Có giấc mơ về một dòng nước nhỏ trong veo  lấp lánh cá bạc ... giấc mơ ngắn mà mấy chục  năm cũng không quên ... trí nhớ lạ vậy đó . 

Hình như mưa dứt , hình như chiều cũng muộn và quán bên nhà vừa im tiếng karaoke...


Thiên Di18. 10.20


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng