Hoang dại
Hoang Dại
Chênh chếnh mảnh trăng phía cuối rừng
Nắng còn lưu luyến lối cô thôn
Những cánh hoa bay rơi lả tả
Nụ hoa rụng xuống tỏa nhẹ hương
Hoa cỏ đêm nao nguyệt xuống đằm
Ngàn sao mở hội rước thu thăm
Dã quỳ rót nắng hồn hoang dại
Ai nhớ cùng ai mộng sắt cầm
Thu ơi, nán lại cho ta hỏi
Ảo ảnh vườn trăng mấy thực hư
Bướm có cùng người sang cõi mộng
Lòng buồn, buồn lắm những đêm thu
Mù dâng giăng trắng vùng quên lãng
Như cánh thiên di cuối hoàng hôn
Về đứng nơi đây, như tượng đá
Nhớ ai xa lắm ...cõi vô cùng
Thiên Di 29. 10. 2020

Nhận xét
Đăng nhận xét