TÌM XUÂN TRONG LÒNG Thiên Di (Chuyện thơ) Nàng ngồi lặng lẽ,nhìn ra dải nước bạc ngoài kia...vài cọng cỏ đong đưa trong gió nhẹ ,loáng thoáng tiếng chiều tưng tức Nàng nghĩ vui vơ ..cũng chẳng biết đang nghĩ gì .Đơn giản là nàng buồn ,chán và không muốn gọi tên Đơn giản là thế giới ngoài kia chẳng phạm đến nàng và nàng chợt như một kẻ bỏ đi mà hiện thực chẳng có gì ngoài tồn tại Khoảng đời đang trôi ngoài kia nàng không vướng vất Không có được ,mất ,và chắc chẳng có tương lai Cơn mê thật dài dù có tô lên cầu vồng ảo giác Có gì ngoài lạc lõng . Cô đơn. Một ngày ,nàng tưởng thấy ánh sáng của nắng mai nhưng chỉ thấy quanh mình mù mù ,lạnh lẽo Chẳng còn ai! Ừ thi mười hai bến nước biết bến nào bến đục bến trong dù lòng ai chẳng ước mong những điều tốt đẹp sao nỗi buồn cứ lẽo đẽo theo Có phải qua đêm dài trời lại sáng Có phải chạng vạng là ngày đi Nàng như cánh bèo dạt vào bờ bến lạ , hờ hững với cuộc đời mặc kệ tháng ngày qua ...