TÌM XUÂN TRONG LÒNG
TÌM XUÂN TRONG LÒNG
Thiên Di
(Chuyện thơ)
Nàng ngồi lặng lẽ,nhìn ra dải nước bạc ngoài kia...vài cọng cỏ đong đưa trong gió nhẹ ,loáng thoáng tiếng chiều tưng tức
Nàng nghĩ vui vơ ..cũng chẳng biết đang nghĩ gì .Đơn giản là nàng buồn ,chán và không muốn gọi tên
Đơn giản là thế giới ngoài kia chẳng phạm đến nàng và nàng chợt như một kẻ bỏ đi mà hiện thực chẳng có gì ngoài tồn tại
Khoảng đời đang trôi ngoài kia nàng không vướng vất
Không có được ,mất ,và chắc chẳng có tương lai
Cơn mê thật dài dù có tô lên cầu vồng ảo giác
Có gì ngoài lạc lõng .
Cô đơn.
Một ngày ,nàng tưởng thấy ánh sáng của nắng mai nhưng chỉ thấy quanh mình mù mù ,lạnh lẽo
Chẳng còn ai!
Ừ thi mười hai bến nước biết bến nào bến đục bến trong dù lòng ai chẳng ước mong những điều tốt đẹp sao nỗi buồn cứ lẽo đẽo theo
Có phải qua đêm dài trời lại sáng
Có phải chạng vạng là ngày đi
Nàng như cánh bèo dạt vào bờ bến lạ , hờ hững với cuộc đời mặc kệ tháng ngày qua
Đời đã bỏ quên
Muốn đổi thay muốn rủ bỏ muộn phiền muốn tìm đến một nơi thật xa có những nụ cười hiền và bàn tay ấm.Nơi bầu trời xanh thắm và từng giấc mơ ướp mật ngọt của tình yêu
Chẳng có gì nhiều ngoài mùi cỏ mục
Tiếng thầm thì của con tim thúc giục gọi nàng đến vùng đất mới ,nơi êm đềm trời xanh vời vợi,nơi chan hoà nắng trải .vườn cây trái đẹp như bức tranh thêu
Ở đó ,bốn mùa lòng nàng là xuân .
Một ngày chân trời rộng mở.
Vó câu tung bụi đường xa
Quê hương một dải lụa là...
Nàng vui thiết tha duyên mới
Thiên Di SG cuối năm
Đêm04/02
Thiên Di
(Chuyện thơ)
Nàng ngồi lặng lẽ,nhìn ra dải nước bạc ngoài kia...vài cọng cỏ đong đưa trong gió nhẹ ,loáng thoáng tiếng chiều tưng tức
Nàng nghĩ vui vơ ..cũng chẳng biết đang nghĩ gì .Đơn giản là nàng buồn ,chán và không muốn gọi tên
Đơn giản là thế giới ngoài kia chẳng phạm đến nàng và nàng chợt như một kẻ bỏ đi mà hiện thực chẳng có gì ngoài tồn tại
Khoảng đời đang trôi ngoài kia nàng không vướng vất
Không có được ,mất ,và chắc chẳng có tương lai
Cơn mê thật dài dù có tô lên cầu vồng ảo giác
Có gì ngoài lạc lõng .
Cô đơn.
Một ngày ,nàng tưởng thấy ánh sáng của nắng mai nhưng chỉ thấy quanh mình mù mù ,lạnh lẽo
Chẳng còn ai!
Ừ thi mười hai bến nước biết bến nào bến đục bến trong dù lòng ai chẳng ước mong những điều tốt đẹp sao nỗi buồn cứ lẽo đẽo theo
Có phải qua đêm dài trời lại sáng
Có phải chạng vạng là ngày đi
Nàng như cánh bèo dạt vào bờ bến lạ , hờ hững với cuộc đời mặc kệ tháng ngày qua
Đời đã bỏ quên
Muốn đổi thay muốn rủ bỏ muộn phiền muốn tìm đến một nơi thật xa có những nụ cười hiền và bàn tay ấm.Nơi bầu trời xanh thắm và từng giấc mơ ướp mật ngọt của tình yêu
Chẳng có gì nhiều ngoài mùi cỏ mục
Tiếng thầm thì của con tim thúc giục gọi nàng đến vùng đất mới ,nơi êm đềm trời xanh vời vợi,nơi chan hoà nắng trải .vườn cây trái đẹp như bức tranh thêu
Ở đó ,bốn mùa lòng nàng là xuân .
Một ngày chân trời rộng mở.
Vó câu tung bụi đường xa
Quê hương một dải lụa là...
Nàng vui thiết tha duyên mới
Thiên Di SG cuối năm
Đêm04/02
Nhận xét
Đăng nhận xét