HỮNG HỜ







HỮNG HỜ

Hững hờ là hững hờ vương
Tình nào như khói như  sương giữa đời
Nguời về tình chẳng nhạt phai
Dạ lan đượm sắc hương trời thanh tao.

Bến sông thuyền đậu cắm sào
Tang tình đàn vỡ ai nào tri âm?
Lênh đênh bốn bể đi tìm
Trời cao gió cuộn cánh chim lạc bầy.

Nơi kia kỷ niệm còn đầy
Mà tình nhạt lạnh bèo mây xa dòng
"Chèo đò bẻ bắp bên sông
Bắp chưa trổ trái bẻ bông đem về.'*'.

 Kìa con chim hót vui ghê
Hót rằng có kẻ bên bờ ngẩn ngơ
Góp mây với gió thành thơ
Sông mang ra biển một tờ tâm thư

_Những đêm sương trắng sa mù
Tiếng thơ vắng lạnh hững hờ gió bay...

Rằng xưa nắng rủ bờ vai
Nắng trong màu mắt nắng dài đuờng thôn
Em xa nắng cũng bỏ đồng
Tiếng ai gọi nắng chập chùng hư vô

Mai lên đồi vắng hái hoa
Giuờng là nệm lá nhà là mênh mông
Hỏi xin trong cõi vô cùng
Đào ba tấc đất nỗi lòng chôn sâu

Hững hờ nhẹ bước qua cầu
Nước sông tím sẫm một mầu chia xa...
Ngày nao lạc buớc giang hà
Dáng ai hiện giữa la đà khói sương...

 TD 24/3 /1995



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng