Nếu…

 Nếu…


nếu tôi có thể chèo thuyền vượt qua cơn bão

mặc kệ  đói khát 

ra đi 

không bao giờ trở lại.


nếu tôi có thể đi qua con đường chông gai

với đôi chân trần yếu ớt

làn da bị tổn thương do ánh nắng thiêu đốt 


ai sẽ làm dịu cơn đau cho tôi

chỉ có thể là tình yêu

nhưng người tôi yêu biệt tăm biệt tích 


tôi sẽ phải đơn độc suốt cuộc hành trình

 vươn lên trên đôi chân của mình

và hát bài ca ngợi ca quen thuộc 


tôi sẽ vươn lên trên đôi chân của mình

và nói với thế giới rằng tôi cảm thấy nhẹ nhõm


nếu thiên nhiên có thể lắng nghe tôi nói

 lấy đi tất cả nỗi sợ hãi 

tôi không còn run sợ.


với hướng gió 

với ánh sáng này

rồi đêm tối sẽ qua đi

chúng ta sẽ lại

mỉm cười.


Thiên Di 7.3.2023


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng