Gánh của mẹ
Những dấu chân qua, xiết nhẹ tim đau
Vàng vọt đèn khuya dàu dàu hắt bóng
Ngọn gió lạnh miết vết mòn má ửng
Gánh con đi, bước nhẫn nại bao dung
Có một vì sao chong mắt với đêm thâu
Neo ngày tháng dòng đời trôi lặng lẽ
Những lo toan giọt buồn ngân ngấn lệ
Bến úa vàng chân cỏ đắng ngậm sương
Biết bao giờ tan giá lạnh trên đường
Con sóng cuộn biết bao giờ lắng lại
Buồn rệu rã nuốt vào tim tận đáy
Âm thầm đi trĩu nặng gánh vai gầy
Chỉ ước rằng đàn con nhỏ thơ ngây
Nụ chồi biếc từ mạch ngầm tình mẹ
Sẽ lớn thành những cây xanh mạnh khỏe
Giông bão qua, đón nắng mới trong veo
Mùa thu đi hương sắc cũng đi theo
Dịu khoé mắt nụ cười không oán trách
Những vết chân chim, vết đời chạm khắc
Gánh nặng oằn vai đưa con đến ngày mai...
Thiên Di 28.5.2021

Nhận xét
Đăng nhận xét