Nở Đoá Hoa Sầu
Một người, không phải là người yêu, cũng không phải ruột thịt. Nhưng chu đáo, dịu dàng như cha và quan tâm, hiểu ta từ cả những điều nho nhỏ như người tri kỷ, luôn nhớ về ta như nhớ một người tình... Người chẳng có cơ hội gặp trong đời và mãi mãi không có cơ hội nữa, Người đã ra đi một sớm mùa đông xa nhẹ như một làn khói bay cao bay đi…
Nở Đoá Hoa Sầu
Bước hạ xênh xang qua ngõ
Ngỡ rằng vừa kịp mùa Ngâu
Chợt đoá hoa sầu vụt trổ
Lỡ rồi lời hẹn tìm nhau
Đâu rồi ánh mắt ai sáng
Hồn lênh đênh biết về đâu?
Trời vô tình người hữu ý
Nước trôi bỏ bóng hoa sầu…
Ai về lối xưa triền cỏ
Bước chân lấp lánh hoàng hôn…
Thiên Di 22.7.2022

Nhận xét
Đăng nhận xét