Thuyền bỏ bến

Thuyền Bỏ  Bến…


Từ buổi tơ vương mộng chẳng tròn

Rót đầy ly hạ giọt mưa tuôn

Chiều nay em đọc vần thơ cũ

Hái một nụ buồn gửi chị thương 


Chị ơi từ độ chị xa nhà

Thương chị mỏng manh cánh vạc xa

Dấu một mùa hương không trọn vẹn

Mắt buồn u uẩn một mùa hoa...


Chiều nay tựa cửa ngắm mưa đan

Nhớ chị ngày xưa yêu cúc vàng

Những cánh mỏng tênh như áo lụa

Chị thường hay mặc đợi anh sang.


Ngày tiễn người đi lệ rớm mi

Cầm tay em gái chị thầm thì

Nay mai anh sẽ quay về đón

Duyên thắm cùng ai bước vu quy…


Một buổi tin về buốt lạnh tim 

Thuyền đi trôi dạt phía im lìm

Thư xanh chị xếp trong hồn mộng 

Mực tím nhòa trang  giấy trắng tinh


Chị tôi dòng lệ chảy thành sông

Quét lá vàng khô đắp mộ lòng 

Cạn hết đợi chờ chị búi tóc

Sang ngang hoa rụng trắng chiều đông …


Chiều nay mưa hạ lấp đầy trời 

Nhớ chị nói rằng lệ đó thôi 

Chức Nữ khóc vì trời chia cắt 

Em đừng như chị: đếm mưa rơi…


Em nhé hồn nhiên hời hợt vui

Xênh xang áo đẹp, đỏ son môi 

Bận lòng chi chuyện trăm năm nữa  

Đừng giống chị đây, hận một đời...


Thương chị niềm mơ chôn chặt lòng

Trâm cài  búi tóc, lạnh phòng không 

Duyên chẳng chiều người,  thuyền lỡ bến

Tìm quên ngày  tháng  khóc dòng sông…


Thiên Di 16.5.2022

( Viết từ một ý thơ cũ)


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng