Vân Du
"Em như mây trời ngàn năm bay mãi
Em mơ một ngày dừng bước phiêu du
Nhưng gió mây trời cứ nâng bước em đi
Nên áng mây trời còn bay... bay mãi ..." Hàn Ni
Vân Du
Lang thang qua vạt cỏ bồng
Heo may cuốn lá sang đông lạnh lùng
Thị thành chẳng nhịp tơ rung
Ta về đồi núi vui cùng gió trăng
Côn trùng hợp tấu ca vang
Có bầy đom đóm thắp ngàn hoa đăng
Cỏ hoa trải nệm ta nằm
Áng trăng giải lụa tơ ngần làm chăn
Sáng ra thị nữ bao quanh
Một bầy bướm trắng ân cần điểm trang
Áo ta dệt cánh mây vàng
Núi đem quà tặng khăn choàng lá thu
Đêm đêm có gió hát ru
Lều tranh ẩn giữa sương mù chốn đây
Làm nàng hậu xứ cỏ cây
Ngự trên ngai báu cùng bầy chim nuông
Nửa đời đã chín đau thương
Xứ người ta sợ lắm phường trá gian
Thật thà bao nỗi cô hàn
Cưởi mây đạp gió cho ngàn mộng sau
Mai ngày kêu đám lính hầu
Là bầy ô thước bắc cầu sông ngân
Ai làm người bạn tri âm
Có duyên xướng họa thi cầm cùng nhau
Thôi từ đây đoạn tuyệt sầu
Tiêu dao một cõi không đâu vui bằng
Vân Du tháng 11- 202O
Vùng đồi núi QB
Nhận xét
Đăng nhận xét