Niệm khúc
Niệm khúc
Trên những lối mòn ngày xưa
cành khô đã lấp
mùa đông đã khuất
chỉ còn màu cỏ gãy nhắc thời gian
kỷ niệm phai vàng
hình ảnh thoáng qua
như khoảng trời không mây
lạnh vắng
không phải lời em cay đắng
không phải em
không phải là em
không phải nước mắt
là mưa lạnh bên đời
ngày em đau nỗi đau của anh
đêm khóc niệm khúc cùng anh
bờ cỏ nghiêng một tiếng thở dài nhung nhớ
không còn em
không còn anh
không còn đường về
nơi mùa xuân xưa cũ
chỉ còn đom đóm xanh xao
đêm đêm vẫn bay tìm ...
trong mưa bụi thoảng lời anh khe khẽ
đừng khóc
đừng khóc nhé
Bê Thơ
kỷ niệm đã khô mùa lá dội
cơn mưa nhỏ làm sao tưới nổi
kỷ niệm như cây chết giữa mùa đông
em thì thầm với hạt mưa trong
em ru khe khẽ những hàng mưa đắng
không khóc đâu
không khóc đâu
chỉ là những giọt mưa thôi...
Thiên Di 16.11.2021
Đọc bài thơ Em Khóc của nhỏ Võ Thị Như Mai tự nhiên ....Mưa😊
Nhận xét
Đăng nhận xét