Chiều thứ bảy
Chiều thứ bảy
Em gọi gió, gió hững hờ lay động
Em gọi mây mây lơ đãng bay bay
Em gọi anh, anh nào biết nào hay
Chiều Sài Gòn hanh hao vàng nắng
Giữa phố thị sao đời nghe trống vắng
Que kem dâu ngọt lạnh nụ hôn say
Em thẩn thờ ngóng những cánh chim bay
Nhớ thuở nao đôi ta cùng dạo phố
Chiều cuối tuần phố nghiêng mình phố thở
Những dòng xe phấp phỏng chưa bình yên
Chiếc khẩu trang che kín những cái tên
Làm sao biết ai ngang qua ô cửa
Không có anh hồn em còn một nửa
Nửa lang thang tìm kiếm kỉ niệm hồng
Anh hỡi anh, nỗi nhớ em mênh mông
Anh ở xa bộn bề làm sao biết?
Thư em viết chắc anh không đọc hết
Thời @ nhung nhớ có là chi
Em có buồn cây kem lạnh nhâm nhi
Ngọt vị dâu thơm thơm quên mùi nhớ…
Nhận xét
Đăng nhận xét