Vầng trăng dịu hiền
Vầng Trăng Dịu Hiền
Khi đêm thức dậy trăng vàng cũng nhạt
Khi con hiểu mẹ tóc đã trắng mây
Có con đường nào trở lại
Đỡ gánh mẹ vai gầy
Có con đường nào trở lại
Xoa dịu vết tim đau
Mẹ lặng ngồi không nói
nhưng con nghe tim mẹ
thầm thì cùng tim con
ánh trăng trong mắt mẹ
dịu dàng nói cùng con
Có áng mây buồn bay qua
nỗi nhớ còn vương một thuở yêu đương đã mất
chỉ ánh trăng hiền hòa trong vắt
Soi sáng cho con đi suốt cuộc đời.
Viết cho ngày của Mẹ

Nhận xét
Đăng nhận xét