Tình thơ thứ 8
NHỚ MỘT NGƯỜI DƯNG...
(Tình thơ
thứ tám)
Ta đã gặp nhau tự thuở xưa?
hay duyên tiền kiếp lại quay về
Sao nghe thân thiết như hơi thở
Có phải cánh buồm cập bến mơ?...
Đêm tối quỳnh hương đợi ánh trăng
nơi đây phố vắng ngõ loanh quanh
sương gieo từng giọt, Oanh thưa nhặt
đỉnh gió hồn neo đợi nguyệt rằm
Bầy nhạn bay tìm lối trong mây
Mong manh chiều muộn thân vạc gầy
Thắp ngọn đèn thơ qua biển thẳm
Biết sau giông bão còn ai đây...
Vào hạ bên em tràn gió lạnh
Con ve lột xác giữa đêm mưa
Phía chân trời đó sen hồng nở
Bờ cỏ trăng vàng trải lụa khuya
Em gọi tên người bao nhớ nhung
chiều nay mây xám trôi bềnh bồng
Chờ trăng lá khóc long lanh lệ
nhớ một người dưng để chạnh lòng...
Thiên Di cuối tháng tư viết cùng mùa Thương

Nhận xét
Đăng nhận xét