Rừng mưa
Rừng Mưa
Tình xưa buốt những chiều rơi lệ
Thả hết tâm tư rụng xuống đầy...
Mưa mọc rừng mưa, mưa gọi buồn
Mưa xiên xóm nhỏ, lòng mưa tuôn
lớp lớp sóng xô sông rạn vỡ
Lao xao gió cuộn lệch nghiêng buồm
Mưa ơi! Đừng khơi thêm cung sầu
Đừng nhắc ta chi một mùa ngâu
Đừng nhắc người đi quên câu thề
Đừng nhắc ấm êm thuở vai kề
Mưa bên ni sông, bên tê sông
Bên tê còn nhớ bên ni không
Bướm vàng nay hoá con sâu nhỏ
Gặm phiến lá khô ngọn sầu đông
Mưa qua le lói nửa vầng trăng
Xa vì sao sáng mờ sương giăng
Sông Ngân lạnh vắng thuyền lờ lững
Xin ghé đưa ta đến cuối dòng...
Cuối sông nơi có người ta yêu
Thảm cúc vàng hoa thơm những chiều
Nơi uyên ương hót lời say mê
Lối cũ hương xưa nhắn gọi về ...
Gối chăn đêm nay lạnh hơi mưa
Lặng lẽ nghe đời trở giấc khuya
Cơn gió đi hoang về gõ cửa
Cơn mưa dột rách mái hiên thừa
Thiên Di 11. 5. 2021

Nhận xét
Đăng nhận xét