Bài thơ tình thứ 10
Dạo Bước Ven Trời
(Bài Thơ Tình Thứ Mười)
Khói biếc vờn mây chiều lành lạnh
Mái chèo khua sóng trắng phau phau
Buồn hiu dòng nước lơ thơ chảy
Đàn sếu sang sông về chốn nao
Trên dải nắng chiều vương ngọn cỏ
Nghe niềm nhơ nhớ một người thương
Bâng khuâng ôm ấp niềm mơ tưởng
Xao xuyến tim yêu nhạc khúc mừng
Rồi sẽ ngàn đêm mềm tơ lụa
Giọt sương tay gió nhẹ lau khô
Nép vào khe núi lòng đêm mở
Tình ái dâng nồng ngọt ý thơ
...Dạo bước ven trời chiều nắng tắt
Rưng rưng thổn thức những vì sao
Nụ hôn lá cỏ mềm môi đợi
Trên cánh đồng yêu gió lao xao
Thiên Di tháng 5

Nhận xét
Đăng nhận xét