Gọi nhau muộn màng
Gọi Nhau Muộn
Màng
Người đi qua sông, sông rộng mịt mù
Người qua ruộng đồng. Mênh mông hoang vắng
Bỏ lại mình ta giữa phố mùa đông
Bơ vơ. bơ vơ... như cõi vô cùng
Dường như sao rụng, dường như biển chết
Dường như cầu vồng bảy sắc gãy nhịp
Nhân gian dâu bể biết thuở nào nguôi
Gọi người quay về, xây lại tình đời.
Nơi suối nguồn xưa trổ về bao nhánh
Rồi cũng lang thang chảy về biển rộng
Tìm đến cùng nhau tấm lòng bao dung
Tìm đến cùng nhau sót chia khốn cùng
Chập chùng đồi nương xác xơ cằn cỗi
Mênh mông đồng nội tiếng cuốc kêu sương
Xin làm giọt mưa bật chồi non mới
Xin giữ lòng mình còn mãi yêu thương
Ta làm hạt lúa trên cánh đồng vàng
Làm con sẻ nâu nhặt loài sâu bọ
Làm chim đại bàng dang đôi cánh gió
Gieo lại mầm xanh triền cỏ cằn khô
Đợi người bên sông
sóng cuộn mịt mờ...
Thiên Di 7. 3. 2021

Nhận xét
Đăng nhận xét