HƯƠNG THỜI GIAN
HƯƠNG THỜI GIAN
Bâng khuâng liễu rủ, đào phai
Trăng nghiêng bóng chiếc đêm dài quạnh hiu
Biển lòng dâng ngập thủy triều
Đàn ai lỡ nhịp liêu xiêu trăng tàn
Còn đây một chiếc hồng nhan
Mênh mông, lặng lẽ giữa bàng bạc xưa
Chạnh mình gợn gió xuân đưa
Rơi nghiêng phiến lá giọt khuya trút buồn
Áo xuân che nỗi cô đơn
Đốt lên khói ấm trầm hương sưởi mình
Mây trời đã mỏi tay vin
Tháng năm mắt biếc,tóc xanh phai mờ
Bơ vơ bốn phía sông hồ
Bàn tay sao giữ hững hờ hương xuân...
TD 02/2/2018

Nhận xét
Đăng nhận xét