GIÓ NÓI ĐIÊU
GIÓ NÓI ĐIÊU
Mưa chi ướt vạt trăng chiều
Đêm qua cơn gió nói điêu cùng nàng
Rằng đem tặng dải lụa vàng
Cho ai may áo cùng chàng du Xuân
Áo may thêu nét đan thanh
Thêu đôi hồ điệp bên nhành đào hoa*
Nỗi niềm mơ tưởng gần xa
Mà xem gió vẫn la cà nơi đâu
Thôi mong chi mảnh lụa nhàu
Hôm qua gió lướt qua rào rách bươm
Lục tìm kỷ niệm từng chương
Vô duyên là phận, vấn vương nửa vời
Thôi thì thôi, mượn chén đời
Rót thơ cùng rượu, ta mời ta say
Ngọt bùi pha lẫn đắng cay
Cho đầy cơn mộng, cho ngày lãng du
Đừng như con nhện ngồi ru
À ơ duyên phận ngục tù trăm năm
Xòe tay hứng hạt mưa trầm
Xâu đời hư ảo gió trăng tặng người
Ngoài kia mưa réo lưng trời...
Thiên Di
* (Hồ điệp đi cùng đào hoa là sinh vượng đào hoa)

Nhận xét
Đăng nhận xét