Chiều Xuống Trên Quê
Chiều Xuống Trên Quê
Chiều mênh mang, lòng mênh mang
Ngày xuân chưa cạn sao tàn cuộc chơi
Hoàng hoa lả tả rụng rơi
Trăng non khuyết mỏng ngang trời hắt hiu
Xa xa chim nhại kêu chiều
Lòng xuân chưa úa đã nhiều nhạt phai
Đưa tay nhặt cánh hoàng mai
Rơi nền đất lạnh về cài trang thơ
Bên hàng dậu biếc giăng tơ
Những cô bướm trắng ngồi mơ nhân tình
Phấn hương tô nét đoan trinh
Ánh trăng nghiêng xuống đóa Quỳnh hoài thai
Lòng này ngỡ đã phôi phai
Tình này ngỡ đã ngày mai một dần
Chuyện đời sao vẫn loanh quanh
Bỏ am thơ nhỏ hoàn trần làm chi
Hoài mong tương ngộ cố tri
Mực hương sao giữ tình si hỡi lòng
Chim nào không sợ cành cong
Mấy khi sông chảy ngược dòng hỡi ai!
Chiều mênh mang rót u hoài
Ngang trời một mảnh trăng gầy xanh xao
Thềm đêm rót chén rượu đào
Hỏi lòng còn muốn hái sao cùng người...
Thiên Di 18. 2. 2021

Nhận xét
Đăng nhận xét