Sài Gòn Đêm Không Ngủ
Sài Gòn Đêm Không Ngủ
Giữa vạn người qua vắng một người
Phố buồn như thể một mình tôi
Hàng cây nghiêng xuống tìm cơn gió
Ai mãi tìm ai giữa cuộc đời
Sài Gòn vẫn vậy đêm không ngủ
Đèn đổ ánh vàng, nhạt bóng trăng
Ngõ nhỏ quạnh hiu, lòng cũ kỹ
Tiếng chân vọng lại ngỡ trăm năm
Sài Gòn đêm lạnh lòng nghiêng ngả
Hè phố người cười nói, ngả nghiêng
Trăng bạc neo trên tháp chuông cổ
Rêu xanh phong dấu một người quen
Đâu mái nhà xưa, đâu lối cũ
Hoàng hoa xao động phút vui mừng
Nhìn tay năm ngón gầy sao giữ
Kỷ niệm như sương giọt rưng rưng
Thiên Di 15. 1. 2021

Nhận xét
Đăng nhận xét