Phận đời
Phận Người
Đời người được mấy phong lưu
Rồi mai lau trắng hắt hiu gió ngàn
Sắc hương rồi cũng phai tàn
Lợi danh hư ảo bụi vàng cuốn bay
Luận thời nay đúng mai sai
Thế nhân nay bạn chợt mai hoá thù
Cuộc người giấc mộng phù du
Hợp tan, tan hợp, bốn mùa luân phiên
Thị phi phân biệt trắng, đen
Giữ tâm trong sạch tựa sen trong bùn
Loanh quanh mấy nẻo đường trần
Ngàn năm câu hỏi phận mình về đâu
Lòng người ai biết nông sâu
Tình người ấm, lạnh biết đâu mà dò
Đừng vì danh lợi hơn thua
Rồi sau tự chuốc oán thù ai ơi
Phút vui cũng tạ ơn trời
Trăm năm cát bụi , mỉm cười bước đi...
Thiên Di 2.1 . 2021

Nhận xét
Đăng nhận xét