Ngồi Giữa Lòng Mưa
Ngồi Giữa Lòng Mưa
Gió ru phiến lá dại khờ
Lũ chim thiêm thiếp, lặng lờ nhìn mưa
Nhện ngồi giăng võng đong đưa
Bầy ong ướp mật niềm mơ thiên đường
Kể từ thuyền đắm sông thương
Cỏ lau phơ phất, trăng sương khuyết vành
Trời cao sao biết ngọn ngành
Núi non trầm mặc, rừng xanh ngậm ngùi
Cánh chim lạc giữa mây trời
Mang theo giấc mộng của thời thơ ngây
Đêm nghe mưa đổ thở dài
Ngỡ đâu bốn phía mưa vây kín đời
Chỉ còn ta với ta thôi
Khát lòng ngồi giữa chơi vơi giọt sầu
Thời gian vô thuỷ vô chung
Đời người quán trọ bận lòng cớ chi
Trùng phùng dẫu biết mấy khi
Men không đủ đượm, nói gì đến hương
Lòng mưa khô khát vô thường
Thiên Di 23 . 1

Nhận xét
Đăng nhận xét