Lùa mây về dĩ vãng
Lùa Mây Về Dĩ Vãng
Hết đông lại lập xuân
Hoa tàn hoa lại nở
Chỉ có em và anh
Không còn tìm nhau nữa
Vạn người không tri kỷ
Như vườn thiếu tiếng chim
Như cành trơ không lá
Cỏ héo hon âm thầm...
Hết đông lại lập xuân
Dòng thơ bốn mùa chảy
Có tình yêu chúng mình
Quay lưng là khép lại
lòng ngỡ êm như nước
Sóng nhiều khi cuộn dâng
hẹn ước chừ như mộng
Còn mơ chi trùng phùng
Hôm nay dẫu còn đông
Chén sầu rồi cũng cạn
Lùa mây về dĩ vãng
Đợi mùa xuân nắng hồng

Nhận xét
Đăng nhận xét