Đoản khúc tình
ĐOẢN KHÚC TÌNH
Hỡi người mơ mộng
Lời sông xưa động vọng
Vỗ ngàn con sóng nhẹ êm
Bâng khuâng tận đáy tim mềm tơ rung
Long lanh sương bạc rưng rưng
Nghe cơn gió phả lạnh lùng vào đông
Xưa tay thon mềm mại
Khâu kết giấc mơ hồng
Tưởng rằng ngày tháng thong dong
Tinh em thắm mãi ở trong tim người
Ngắm mùa đông gió thổi
Ngắm mùa thu lá rơi
Hoàng hoa nâng chén em mời
Tương phùng đối ẩm bao lời hàn huyên
Đêm thơm áo lụa trầm hương
Tuyết tan quỳnh nở bên vườn trăng thanh
Nguời hữu tình mà trời vô ý
Đợi mây tan chỉ thấy nguyệt tàn
Tấu chi nhạc khúc mênh mang
Côn trùng rĩ rả sương loang nhạt nhoà
Làm sao níu kéo lại
Rụng rơi cánh, cánh hoa
Tình yêu cũng vội lìa xa
Phôi pha hết những thiết tha mặn nồng
Đâu là nguồn ánh sáng
Sưởi ấm tận cõi lòng
Con tim buốt giá băng phong
Rêu xanh yên ngủ lối ong buớm về
Hoàng hoa nay nhạt đắng
Đàn nằm lặng, ủ ê
Thẫn thờ mài lệ đề thơ
Gửi giai điệu nắng bay về nẻo xưa
SG 9/11

Nhận xét
Đăng nhận xét