Thu Vàng Hoa Cúc
Thu Vàng Hoa Cúc
Người ơi! một thuở vàng hoa cúc
cứ ngỡ tình mình tựa giấc mơ
cứ ngỡ trăm năm duyên kết tóc
ngờ đâu ngày tháng mộng ơ hờ
Người ơi! hương cũ còn vương gối
cơn gió vô tình nỡ vội quên
bóng nguyệt chênh vênh miền sáng tối
sông mưa thuyền đổ bến ưu phiền
Thu hỡi pha chi màu nắng nhạt
Xao lòng chiều muộn phút bâng khuâng
kể từ dạo ấy, vầng trăng khuyết
chầm chậm đêm run tiếng nguyệt cầm...
Có lúc nào chăng vó ngựa mỏi
bên đường chợt nghỉ, bóng chiều buông
nhớ mắt người thương buồn da diết
ngày hôm tiễn biệt lệ rưng rưng?..
Người ơi! một thuở thu vàng nắng
cúc nở bên hiên gọi bướm sang
vui bước giang hồ ai có nhớ
vàng thu ... vàng thu ... thuở yêu nàng...
Thiên Di 13. 9. 2020

Nhận xét
Đăng nhận xét