Một Mai Không Còn Ai
Một Mai Không Còn Ai
Tâm hồn em mỏng tênh tia nắng mới
Đến bên anh trong một sớm mai hồng
Nhẹ nhàng ghép đất và trời làm một
Để tóc mây xanh lại lúc hoàng hôn
Nhưng không thể, em biết mình không thể
Làm hồi sinh hóa thạch đã ngàn năm
Lòng biển sâu giương chiếc vòi bạch tuộc
Kéo ta vào thăm thẳm vực âm thầm
Em là nắng mong manh ban mai đến
Ghé hồn anh tinh khiết tựa núi băng
Em lướt qua hay là anh quay mặt?
Sợ rồi cùng tan chảy giữa lạnh lùng
Làm sao thể cùng mây trời bay mãi
Cánh thiên di quị ngã giữa cô đơn
Cứ tìm nhau bằng nỗi buồn xa cách
Nụ hôn đêm rét mướt phả giận hờn
Thôi đành vậy mai ngày anh có đến
Nụ trầm thơm thắp nhớ chuyện chúng mình
Khóc giấc mơ thương những lần hò hẹn
Hãy vì em đừng gọi tiếng cố nhân
Niềm khắc khoải chỉ riêng em mới hiểu
Đàn đứt dây vỡ cả phím tình chung
Chôn vào đáy hư vô mộng xanh thuở...
...nắng vàng mơ lăn tròn vạt cỏ nhung
Một mai buồn chắc là em sẽ lại
Thắp tâm thơ thả vào cõi vô cùng...
Thiên Di 14/9/18

Nhận xét
Đăng nhận xét