Đêm mưa nghe phố thở dài
Đêm Mưa Nghe Phố Thở Dài
đêm lặng nghe mưa, phố thở dài
tiếng mưa thổn thức, xói lòng cay
văng vẳng dấu chân xưa vọng lại
lạc vùng kỷ niệm thuở cùng ai
thuở ấy đôi mươi ước mộng nhiều
Hoa hiền, cỏ thảo, bướm thanh tao
đem chép tình thư từng trang sách
vẽ cùng mây trắng vạn mơ yêu
ngày nao mưa bụi thoảng say say
chầm chậm lối về đường Phượng bay
Se lạnh cho tay tìm hơi ấm
thẹn thùng e ấp má hây hây ...
rồi những chiều thu phố vắng tênh
lá me chấp chới nắng xiên cành
kề vai thủ thỉ lời thân ái
tim nhỏ ngây thơ mối tình xuân
giăng giăng thành nội bụi mưa mờ
chiều gió lao xao cuộn lá khô
vuốt tóc dịu dàng anh khẽ nói
mai xa... đừng khóc nhé Bê Thơ*
rồi một mùa đông phố đìu hiu
rồi bao mùa nữa tím mây chiều
người đi để một trời thương nhớ
buồn lắm lối về xanh cỏ rêu
còn chờ chi nữa, đợi làm chi
rượu đỏ pháo hồng ...buổi vu quy
sông trăng bàng bạc cánh buồm rách
chim sáo xé lòng, khóc biệt ly...
Đêm mưa nghe tiếng phố thở dài
mưa gõ giọt buồn cứa tim ai
có bước chân người về rất nhẹ
bàng hoàng ngơ ngẩn phút trùng lai
Thiên Di tháng 9. 2020
(* Tên gọi riêng )

Nhận xét
Đăng nhận xét