Cung đàn khuya
Bâng khuâng nhìn cánh hoa rơi
Chạnh lòng thầm nhớ về người thuở xưa
Thời gian tựa chiếc thoi đưa
Trăng tròn lại khuyết song thưa mấy kỳ
Đàn ngân dạo khúc từ ly
Nửa như tiễn biệt, nửa ghì chưa buông
Cung khơi muôn nỗi sầu vương
Phím rung nhỏ lệ, lời buồn thanh tao
Duyên trời tựa giấc chiêm bao
Hợp tan, tan hợp ai nào có hay
Mới kia oanh yến tỏ bày
Bỗng đâu xa cách đó đây chia lìa
Trầm mình thao thức canh khuya
Trách ai không nỡ, dầm dề dòng châu
Hỏi trăng vì cớ sao sầu
Hỏi mây duyên nợ bạc đầu ...vì ai?
TD 26.7

Nhận xét
Đăng nhận xét