NGƯỜI NGHỆ SĨ

NGƯỜI NGHỆ SĨ

Tiếng ca lắng đưa hồn vào dĩ vãng
Ngân lời xưa kỷ niệm phím đàn rung
Vén rèm mưa cho mây thời gian lại
Để cung tơ chở câu hát bâng khuâng

Khi nắng lụn chiều rưng rưng vàng vọt
Giai điệu buồn cuốn nỗi nhớ về đâu
Đưa suối nhạc cung thanh lên chót vót
Kéo lá trăng rơi vỡ giữa nhịp sầu

Giữ dấu  lặng trên ngàn câu lệ đắng
Khép hàng mi che vực thẳm trong tim
Qua đồng nội chín thơm hương lúa mới
Yên lặng nghe tiếng vỗ cánh loài chim

Trên giá nhạc muôn tơ rung vời vợi
Câu hát mềm như lá cỏ sớm mai
Lóng lánh trải sắc cầu vồng trời rộng
Hạt sương đau gieo thành ngọc mắt ai

Tiếng đàn trỗi âm giai hồng cuộc sống
Thổi bùng lên hy vọng dẫu mong manh
Suối âm thanh cuộn tóc mềm khao khát
Phím tơ đồng lùa  gió lạnh qua nhanh

Ngàn năm sóng âm thầm lòng ốc hát
Tiếng nhạc ngân trầm lắng giọt rượu say
Người nghệ sĩ gửi lòng vào giai điệu
Dưới ngón buồn da diết tháng năm dài

Thiên Di 22/2
(Ảnh nàng Muc Tu tặng😊)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng