264 GIÓ ĐÔNG
GIÓ ĐÔNG
Mùa đông đến, những hàng cây ôm gió
Ánh hoàng hôn không níu lại được ngày
Đêm mờ mịt trăng sao nào soi tỏ
Để riêng ta chìm nỗi nhớ vơi đầy
Có cơn gió bạc lòng không bắt kịp
Muôn hương thơm nắng ủ đợi tiết đông
Nghe văng vẳng cung thương vừa lỗi nhịp
Giọt sương ngân, rụng khe khẽ xuống lòng...
Mở cánh cửa mùa đông ta để ngỏ
Cho tràn vào hương cỏ dại hồn nhiên
Có rét mướt yêu thêm ngày nắng ấm
Có đau thương biết quý những niềm riêng
Đây giấc mơ không màu trôi phiêu lãng
Đêm chập chờn lờ lững cơn mộng du
Ai nào biết trong lòng ai tối sáng
Phải tơ buồn người ấy dệt thành thơ?
Sang lập đông 251119
Thiendi
Hình con gái
Mùa đông đến, những hàng cây ôm gió
Ánh hoàng hôn không níu lại được ngày
Đêm mờ mịt trăng sao nào soi tỏ
Để riêng ta chìm nỗi nhớ vơi đầy
Có cơn gió bạc lòng không bắt kịp
Muôn hương thơm nắng ủ đợi tiết đông
Nghe văng vẳng cung thương vừa lỗi nhịp
Giọt sương ngân, rụng khe khẽ xuống lòng...
Mở cánh cửa mùa đông ta để ngỏ
Cho tràn vào hương cỏ dại hồn nhiên
Có rét mướt yêu thêm ngày nắng ấm
Có đau thương biết quý những niềm riêng
Đây giấc mơ không màu trôi phiêu lãng
Đêm chập chờn lờ lững cơn mộng du
Ai nào biết trong lòng ai tối sáng
Phải tơ buồn người ấy dệt thành thơ?
Sang lập đông 251119
Thiendi
Hình con gái
Nhận xét
Đăng nhận xét