240, ĐÓA HOA TẶNG NGUỜI
ĐÓA HOA TẶNG NGUỜI
Ta về giữa nắng chiều phai
Đỉnh hương trầm đốt tạ lời người xưa
Rằng: Thu biết đã bao mùa
Mây chiều phủ trắng, hoa mua tím đồi
Rưng rưng niềm nhớ khôn nguôi
Cung đàn ngày ấy một đời không quên !
Đáy tim giấu một cái tên
Trăm năm mộng vỡ buộc viền khăn sô
Nhiều khi chợt thấy bơ vơ
Trăng lên cứ ngỡ ai chờ ta kia
Nụ cười ẩn hiện sương khuya
Nghe hơi gió lạnh tràn trề tim côi
Ánh trăng chiếu xuống bên đồi
Rọi trong ký ức một thời thơ ngây
Trầm hương khói quyện mắt cay
Đóa hoa hồng trắng gửi mây tặng người
Ta về giữa nắng chiều phai
Đỉnh hương trầm đốt tạ lời người xưa
Rằng: Thu biết đã bao mùa
Mây chiều phủ trắng, hoa mua tím đồi
Rưng rưng niềm nhớ khôn nguôi
Cung đàn ngày ấy một đời không quên !
Đáy tim giấu một cái tên
Trăm năm mộng vỡ buộc viền khăn sô
Nhiều khi chợt thấy bơ vơ
Trăng lên cứ ngỡ ai chờ ta kia
Nụ cười ẩn hiện sương khuya
Nghe hơi gió lạnh tràn trề tim côi
Ánh trăng chiếu xuống bên đồi
Rọi trong ký ức một thời thơ ngây
Trầm hương khói quyện mắt cay
Đóa hoa hồng trắng gửi mây tặng người
Nhận xét
Đăng nhận xét