241, Chiều Sang Đông
Chiều Sang Đông
Cánh hoa thơ gởi tặng người
Ngàn câu ly biệt, muôn lời xót xa
Từ cung thương ngọt lời ca
Bóng hạc vàng cũng nhạt nhòa nẻo mơ...
Mùa đông chầm chậm, hững hờ
Gom vàng thu đốt những tờ thư xanh
Mai sau đừng nhắc chuyện mình
Thôi người xưa nhé, xin đành phụ nhau
Ai xui hoa nhớ để sầu
Về đâu, ta biết về đâu thu tàn
Chiêm bao hóa cánh bướm vàng
Mang nhành mơ nhỏ lạc sang vườn hồng
Chừ đông băng giá ngập lòng
Mặn nồng theo ngọn thu phong xa rồi
Ngu ngơ tìm nắng ven trời
Ướp mai sau nhớ, một người ...trong mơ
Thiên Di
Nhận xét
Đăng nhận xét