242, Hoàng Hôn Đỏ
Hoàng Hôn Đỏ
Ta nghe suối lệ âm thầm chảy
Lòng đất ngậm ngùi nuốt vào tim
Từng phiến lá rơi, năm tháng rụng
Người xưa...xa lắm... cõi vô cùng...
Trên cánh đồng hoang chim ngơ ngác
Lúa gầy rũ nhánh khát phù sa
Cỏ may nghiêng xuống may mùa cũ
Nhẹ tiếng thở dài loang gió xa
Đâu rồi triền thảo hoa vàng nở
Có một mùa xuân biết đắm say
Rung phím tơ lòng khơi kỷ niệm...
Dỡ dang mộng ước xót bao ngày
Tà dương nghiêng rót hoàng hôn đỏ
Hiu hắt cỏ bồng rạp gió qua
Không phải người đau, là suối lệ
Chảy từ núi đá nghìn năm xưa
Có chiếc vĩ cầm bằng ánh sáng
Chờ đêm dạo khúc nhạc trăng xanh
Trên cánh đồng thơ chim ca hát
Nhớ ngày ráng đỏ nhuộm bình minh
Thiên Di 10/ 10/2019
Ta nghe suối lệ âm thầm chảy
Lòng đất ngậm ngùi nuốt vào tim
Từng phiến lá rơi, năm tháng rụng
Người xưa...xa lắm... cõi vô cùng...
Trên cánh đồng hoang chim ngơ ngác
Lúa gầy rũ nhánh khát phù sa
Cỏ may nghiêng xuống may mùa cũ
Nhẹ tiếng thở dài loang gió xa
Đâu rồi triền thảo hoa vàng nở
Có một mùa xuân biết đắm say
Rung phím tơ lòng khơi kỷ niệm...
Dỡ dang mộng ước xót bao ngày
Tà dương nghiêng rót hoàng hôn đỏ
Hiu hắt cỏ bồng rạp gió qua
Không phải người đau, là suối lệ
Chảy từ núi đá nghìn năm xưa
Có chiếc vĩ cầm bằng ánh sáng
Chờ đêm dạo khúc nhạc trăng xanh
Trên cánh đồng thơ chim ca hát
Nhớ ngày ráng đỏ nhuộm bình minh
Thiên Di 10/ 10/2019
Nhận xét
Đăng nhận xét