292, Câu Thơ Rơi Lạc Bên Thềm Hoàng Hôn
Câu Thơ Rơi Lạc Bên Thềm Hoàng Hôn
Ngày đi nắng ngã xuống chiều
Vàng phai rơi giọt cô liêu vào hồn
Tiếng chim khắc khoải tầng không
Gió ru ngọn cỏ, hát buồn phận ai
Lời ca năm tháng miệt mài
Chén người hư ảo ngày mai một dần
Mặt trời hồng tắt môi trầm
Góc đời nho nhỏ sương tần ngần rơi
Lắng giọt sen hương trà khơi
Ăn cần dịu ngọt rót mời trăng lên
Nắng vàng sóng sánh trà thơm
Câu thơ rơi lạc bên thềm hoàng hôn

Nhận xét
Đăng nhận xét