214 Chạm Ánh Vàng Rơi

Chạm Ánh Vàng Rơi

 Một lần hứng chạm ánh vàng rơi
Rẽ nhánh hoàng hôn bắt mặt trời
Lưu luyến ráng hồng không nỡ dứt
Cỏ hoa xanh ngát dưới chân tôi...

Rồi những chiều phai ngóng nhạn buồn
Gió vương hương nắng, lặng cô đơn
Ngẩn ngơ lối cũ hồn tê tái
Lá cỏ u sầu đọng lệ sương

Đêm dài hun hút , trút mưa đêm
Rót cạn tương tư chuốc nỗi niềm
Ta uống say mèm hoa ánh sáng
Rượu thơm men nắng, độ tìm quên...

Một lần ta chạm ánh vàng rơi
Khờ khạo bay theo ánh mặt trời
Khắc khoải hoàng hôn chưa cháy hết
Ngỡ rằng ấm lại cõi tình phai

Phiến lá tâm hồn chẳng dám xanh
Chìm trong bóng tối mãi sao đành?
Dường như nhật, nguyệt hòa hơi thở
Nước mắt trời đêm ngọt dịu tim

TD 9/8/2019

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng