182 KHUYA MƯA

KHUYA MƯA

Âm thưa nhặt tí tách
Tàu lá sáng phất phơ
Gió luồn qua song cửa
Co ro tấm chăn hờ

Vườn khuya lóng lánh nước
Mưa rơi mãi mưa rơi
Từng mảng đời lỡ dở
Cuốn về, xoáy quanh tôi

Đêm nửa đen, nửa trắng
Niềm riêng  nào có nguôi
Lòng bơ vơ cánh vạc
Tiếng kêu dạt đêm trôi

Mưa xiên xiên cứa xước
Rớm máu tim đau tôi
Mắt môi nghe mặn chát
Biển ngiêng làm mưa đời

Hồn mình như chiếc lá
Gió day dứt,  ngậm ngùi
SG 12 /7 /18

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng