124 ,Có Thể Nào...
124 ,Có Thể Nào...
Có thể nào giam khoảng trời xanh
Có thể nào cột lại cơn gió
Làm sao giữ hoàng hôn ráng đỏ
Làm sao ngăn mưa đổ ngang trời?
Ta đứng ngó, chiều vàng thiếp ngủ
Lối cỏ hoa đượm vẻ điêu tàn
Nghe tiếng chim từng hồi khắc khoải
Nắng lịm rồi bóng tối dần loang
Đôi vai gầy mong manh cánh vạc
Đỡ làm sao gánh nặng u sầu?
Cơn gió đi bao mùa lưu lạc
Mang trở về bao nỗi ưu tư
Ta muốn gọi ,mà sao câm lặng
Chiếc lá rơi về cội ngại ngùng
Hãy để biển cuốn dòng lệ đắng
Cho đời còn hai chữ : tình chung !
SG 21/6/18
Có thể nào giam khoảng trời xanh
Có thể nào cột lại cơn gió
Làm sao giữ hoàng hôn ráng đỏ
Làm sao ngăn mưa đổ ngang trời?
Ta đứng ngó, chiều vàng thiếp ngủ
Lối cỏ hoa đượm vẻ điêu tàn
Nghe tiếng chim từng hồi khắc khoải
Nắng lịm rồi bóng tối dần loang
Đôi vai gầy mong manh cánh vạc
Đỡ làm sao gánh nặng u sầu?
Cơn gió đi bao mùa lưu lạc
Mang trở về bao nỗi ưu tư
Ta muốn gọi ,mà sao câm lặng
Chiếc lá rơi về cội ngại ngùng
Hãy để biển cuốn dòng lệ đắng
Cho đời còn hai chữ : tình chung !
SG 21/6/18

Nhận xét
Đăng nhận xét