120 Là Anh Thôi

120 Là Anh Thôi

(Họa bài hai sắc hoa ti gôn -T.T.KH)

Tôi ngủ quên vòng vây tuổi nhỏ
Giấc mơ buồn đẹp đến muôn đời
Mai này nếu chết tôi xin đuợc
Làm con tàu đưa anh xa khơi
                               
****
Nhớ một chiều nao thu lá rơi
Mây xám về phơi giữa lưng trời
Heo may chợt về se sắt lạnh
Một thuở yêu người mãi trong tôi

Người hứa cùng tôi khi hạ sang
Bao nhiêu thương nhớ dâng ngập tràn
Thư xanh gửi theo ngàn cánh nhạn
Xao xuyến lòng tôi ngắm trăng tàn

Tôi biết trót đan mộng vào tim
Đã từ lâu lắm mơ bóng hình
Nỗi nhớ tháng ngày dài thêm mãi
Tương tư ước lại được tương phùng

Tôi nhốt chung thân với tình rồi
Bao đêm thao thức với trăng côi
Xao xác lá vàng rơi bên ấy
Ngỡ nắng hao gầy vì nhớ tôi

Nguời đến tìm tôi một chiều sang
Cây lá xanh tươi nắng thật vàng
Sẻ nâu véo von trong vườn rộng
Một trời hương mộng ,mười ngón đan...

Buồn ơi ! Người đứng ở đầu sông
Còn ta mãi đợi nơi cuối dòng
Sóng cứ bạc đầu vì thương nhớ
Biết đến bao giờ thoả chờ mong

Tôi cứ ngóng trông có một ngày
Cho dù dâu bể chẳng đổi thay
Hai đứa chung đôi đến bạc tóc
Tri kỷ hồng nhan trọn kiếp nầy

SG 31 / 5 /18

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng