🌺117 Ảo Vọng

117  Ảo Vọng


Ưu nhã khi hoa nở
Tiêu điều khi hoa tàn...

Muốn cùng một người đi khắp thế gian
Qua bao nẻo xuân ,bao mùa lá rụng
Đi lên non cao, xuôi về biển rộng
Ta ôm giấc mộng tình ái chứa chan

Một ngày đứt dây lỡ nhịp cung đàn
Mây trôi lang thang cuối trời vô định
Trong cõi vô cùng mộng lòng chôn kín
Hai nhánh sông thương rẽ lối ly tan

Ta nhớ hôm nao hừng đông thức giấc
lóng lánh cành sương, chim hót lao xao
Vườn rộng ngát hương  bướm vàng bay lượn
Nâng niu nụ hồng ai mới hái trao

Để rồi xa nhau, đếm từng ngày nhớ
Thời gian cách trở khắc khoải chờ người
 Nẻo về không chung, tình ơi! vụn vỡ...
Một vành trăng úa muôn thuở đơn côi

Mây bay vần vũ, một người duyên lỡ
Cát bụi phù du, một kẻ nghẹn lòng
Đường hoa người  hẹn cùng ta chung lối
Chiều buồn nắng tắt thuyền bỏ xuôi dòng

Thu trút lá vàng bay cuốn mênh mông
Duyên hết tình tan, đêm tàn nguyệt tận
Chôn vào hư vô khúc đời lận đận
Giấc mộng hoàng lương sực tỉnh ..hư không? !

SG 11/ 12/18



,

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng