QUÊ  HƯƠNG

Chiều về đem bao nỗi nhớ
Quê hương xanh ngát tuổi thơ
Hòang hôn chút nắng vương nhẹ
Lũy tre trắng khói lam mờ

Lời ru ngọt ngào mẹ hát
Ba đàn dưới mái hiên thưa
Gió mang hương loài hoa dại
Dài theo năm tháng thoi đưa

Bếp hồng thơm mùi cơm chín
Tô canh trái khế cuối vườn
Chắt chiu bao mùa cay đắng
Ngậm ngùi mắt mẹ lệ tuôn

Gió lào từng cơn khô khốc
Lưng gầy che chở đời con
Gió bấc thốc về rét mướt
Lòng son vùi dập héo hon

Đường xưa sầu đông ngan ngát
Thơ thẩn con bé mười ba
Sớm đau vì bao tiếng nấc
Trốn vào những giấc mơ hoa

Đêm đêm cùng bầy đom đóm
Thắt đèn tìm cõi thần tiên
Lụa vàng bay triền cỏ nội
Nhuộm thắm góc riêng thật hiền

Nắng mưa Sài Gòn cũng vội
Mình ta qua mấy khúc sông
Rưng rưng mong ngày tìm  lại
Ngóng xa  mây trắng như bông...

HTN 14 /4

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng