NGƯỜI ĐÀN BÀ...

NGƯỜI ĐÀN BÀ...

Người đàn bà đi tìm mặt trời
Mặt trời vàng bỏng rát trên đồi
Người đàn bà đi tìm tình mình
Lội qua sông tình chìm đáy sâu

Nàng cứ đi ,đi tìm chính mình
Ghìm nỗi đau không tiếng than van
Bàn chân mền nhỏ máu gai đâm
Trên sa mạc cháy khát âm thầm

Nàng vẫn đi , lau vết mưa bùn
Vẫn nét cười ướt đẫm hạt sương
Vẫn đi tìm chân trời đã mất
Cánh rừng xanh nơi tận cuối nguồn

Người đàn bà cúi nhìn cuộc đời
Nhẹ nhàng lau nước mắt trần ai
Dìu con thơ trong buổi sớm mai
Gọi mùa xuân cho giấc mơ  dài

Viết câu thơ dệt bằng ký ức
Vẽ cuộc đời xiết mấy thương yêu
Gảy cung đàn suối trong dịu ngọt
Giữ đừng phai ráng nắng ban chiều

Người đàn bà áo xưa đã nhàu
Sắc thu gầy mong manh hư hao
Người đàn bà tình thương dâng đầy
Giữ bốn mùa trên đôi bàn tay

SG 3/3/19

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng