VÀNG XƯA
VÀNG XƯA
Có nỗi buồn như mây
Chiều tan rơi từng hạt
Có niềm vui như nắng
Ngày tắt ,nắng về đâu ...
Tưởng mùa đông ngắn lại
Tưởng tới miền xa khơi
Tưởng tình lên vời vợi...
Ngờ đâu ...mất nhau rồi !
Chẳng còn gì để nói
Lời tắt ngấm trên môi
Làm sao ta nhặt được
Giấc mơ đã tàn phai?
Dĩ vãng nào cũng đẹp
Chuyện xưa thành vàng son
Những đóa hoa kỳ thảo
Mọc triền núi chon von
Dẫm lên cành gai sắc
Hái tặng nhau ,tình ơi!
Gió dập vùi hoang dại
Bẽ bàng ...tình buông lơi...
Đốt trầm hương ngày cũ
Gọi xuân xa nơi nào...
Một khung trời thương nhớ
Biêng biếc những ánh sao...
SG 7/1/19
Có nỗi buồn như mây
Chiều tan rơi từng hạt
Có niềm vui như nắng
Ngày tắt ,nắng về đâu ...
Tưởng mùa đông ngắn lại
Tưởng tới miền xa khơi
Tưởng tình lên vời vợi...
Ngờ đâu ...mất nhau rồi !
Chẳng còn gì để nói
Lời tắt ngấm trên môi
Làm sao ta nhặt được
Giấc mơ đã tàn phai?
Dĩ vãng nào cũng đẹp
Chuyện xưa thành vàng son
Những đóa hoa kỳ thảo
Mọc triền núi chon von
Dẫm lên cành gai sắc
Hái tặng nhau ,tình ơi!
Gió dập vùi hoang dại
Bẽ bàng ...tình buông lơi...
Đốt trầm hương ngày cũ
Gọi xuân xa nơi nào...
Một khung trời thương nhớ
Biêng biếc những ánh sao...
SG 7/1/19
p

Nhận xét
Đăng nhận xét