NỖI BUỒN TÌNH NHÂN

NỖI BUỒN TÌNH NHÂN

...Khi bóng tối bủa vây
Em chới với trong bể sầu cô độc
Tình nhân ở nơi đâu ,người ta yêu dấu?

Những dòng tin nhắn im bặt
Những cuộc gọi không thể đặt tên.
Dẫu chẳng dối lừa
Nhưng lòng em vẫn đau
Thèm hơi thở trong nhau để biết tình yêu nầy không phải giấc mơ hay mộng mị
Lời khôn ngoan của lý trí, trái tim từ chối bằng sự lặng im.

Tình nhân!
Anh có nhớ em chăng hay chỉ là cơn sóng ,đổ dồn trắng xoá bến bãi rồi rời xa?
Ta có gì chung dù một nữa bên em dành cho anh luôn để trống?
Anh và em có chung niềm hy vọng?
Em còn có niềm tin ?

Tình nhân !
Em gọi tên anh để rồi quên vì em chẳng muốn mình là chiếc bóng ,chiếc bóng thầm lặng ôm nỗi nhớ đêm đêm
Em sẽ quên anh...hay lãng quên chỉ là cái cớ                                                                                                                 Vẫn biết rằng trái tim đâu có ngủ yên

Nơi anh trở về sẽ không có em ,em chỉ là  hương thơm, rượu nồng, là gia vị để tăng thêm niềm vui cuộc đời tạm bợ
Anh có gì  dành riêng  em ngoài những lần vội vã .
Tình yêu không trọn vẹn
Bên ai liệu anh có xao động khi nghĩ đến em?

Em không hối hận ,chẳng phân bua ,tự kìm mình trong nổi nhớ chát chua
Khát khao một vòng tay che chở khi bóng tối ập về trong căn phòng lạnh vắng.
Rồi một ngày liệu em có bàng hoàng lục tung đáy tim khi nén tình yêu vào sâu kín :
      Anh có biết rằng khi đó em sẽ không là em.
      Chỉ còn mảnh trăng non
         Rơi rớt  bên thềm
Rồi nhạt nhoà trong đêm đen vô vọng...
SG 27/01/18

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng