CÕI RIÊNG

CÕI RIÊNG

Có ngày một cõi riêng tôi
Mượn trời chút nắng hong phơi chuỗi buồn
Lỡ mai đời có mưa tuôn
Nụ hồng xin giữ nhụy hương không tàn

Có ngày rơi vỡ tiếng đàn
Khóc ai phận bạc mộng tan tác rồi
Kiếp người có bấy nhiêu thôi
Mây bay thoáng chốc xuân vời vợi xa

Mong manh một ánh trăng tà
Một cánh hoa rụng cũng là niềm đau
Bao giờ cho được cùng nhau?
Hàn huyên vừa đó đã sầu biệt ly

Muốn là một cánh chim di
Trời xanh bạt gió sá  gì tuyết sương
Thoả lòng phiêu bạt bốn phương
Trăm năm một cõi vô thường cùng ai

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hôm nay nhớ anh

249 SÂN GA

66 , Hạt Nắng