Trả ngày cho gió
Trả Ngày Cho Gió Cúi xuống nhìn đời mình Rượu không uống sao cay Người nay như chiếc lá Theo ngọn gió xoay xoay Người như một hoang đảo Chơ vơ giữa đại dương Quạnh hiu và lạnh lẽo Quá khứ đầy vết thương Ta làm thân lữ khách Ghé bến- lỡ độ đường Ngỡ gió yên sóng lặng Xây ảo mộng Đêm thơm Không lạnh mà buốt tim Không khóc mà biển mặn Hoang đảo thiếu tiếng chim Cỏ hoa lên còi cọc Có những đêm mưa đổ Một dấu lặng trong tim Có những sớm tinh khôi ngập lòng mình sóng vỗ… Trả lại ngày cho gió Theo dòng đời rong chơi Chút hương tình dang dỡ Ủ rượu chuốc mình vui Cỏ hoa xanh mươn mướt Chim trời về lao xao Thả vần thơ nho nhỏ An nhiên một góc đời… Thiên Di Sg 16.4.25