Thu muộn
Thu Muộn Nắng cũ mưa hờn nay nhạt phai Trăng xưa vẫn sáng suốt đêm dài Ta vẫn dường bên đời quạnh vắng Yêu người nào biết có ngày mai Rừng chiều rơi đổ muôn vàng lá Lá ngập lối về nẻo cuối thôn Bời bời hoa ẩn trong sương trắng Buốt giá lòng ta gió lạnh lùng Cô đặc tiếng chim khàn rụng xuống Hỏi lòng tha thiết cớ vì đâu Vì đâu trăng nước hoài xa cách Để tháng ngày trôi nhuộm tím sầu Ta đề trên lá lời yêu nhỏ Thả xuống dòng sông mặc sóng xô Dẫu biết tình này mơ với mộng Để buồn ướt cả những trang thơ Thiên Di Sg 20.11.2024